Xướng: Tình Mẫu Tử | Họa: Tình Mẹ |
Tình cảm thiêng liêng đẹp biết bao
Theo dòng sữa ấm cứ tuôn trào
Môi con áp chặt, say sưa mút
Vú mẹ căng phồng, âu yếm trao
Ghì sát thân hình xinh bé bỏng
Mở tròn đôi mắt sáng nôn nao
Lung linh ánh nắng trong vườn sớm
Cho búp chồi non vươn mãi cao.
Phương Hà
|
Bức tranh mẫu tử đẹp dường bao,
Dòng sửa thân yêu chẳng dứt trao. Dù chẳng quì như dê lúc bú, Hễ bầu tuôn sửa mẹ còn trao. Miệt mài cho trẻ lòng không đổi, Vất vả vì con dạ chẳng nao. Ai bảo nhỏ nhoi lòng tất cỏ,
Báo đền được ánh nắng trên cao !?*
Đỗ Chiêu Đức |
*Ghi chú:
2 câu chót của bài thơ lấy Ý trong bài DU TỬ NGÂM của MẠNH GIAO đời Đường là :
Thùy ngôn thốn thảo tâm,
Báo đắc tam xuân huy ?!
Có nghĩa :
2 câu chót của bài thơ lấy Ý trong bài DU TỬ NGÂM của MẠNH GIAO đời Đường là :
Thùy ngôn thốn thảo tâm,
Báo đắc tam xuân huy ?!
Có nghĩa :
Ai bảo rằng tấm lòng của một tấc cỏ nhỏ nhoi có thể báo đền được ánh nắng của 3 tháng mùa xuân ấm áp ?! ( Vì mùa đông cỏ chết rụi cả, chỉ sống lại được là nhờ ánh nắng của mùa xuân mà thôi ! )...
Ai bảo nỗi lòng tấc cỏ,
Báo đền được nắng ba xuân ?!
Ai bảo nỗi lòng tấc cỏ,
Báo đền được nắng ba xuân ?!
Khi tả cô Kiều cân nhắc trước khi bán mình chuộc cha, cụ NGUYỄN DU cũng đã mượn Ý nầy :
Hạt mưa xá nghĩ phận hèn,
Liều đem tấc cỏ quyết đền ba xuân !
Hạt mưa xá nghĩ phận hèn,
Liều đem tấc cỏ quyết đền ba xuân !